“ Cốc,... cốc,... cốc,...! “ Tiếng gõ cửa vang nhẹ trong căn phòng nhỏ bé và ấm cúng với một chiếc cửa sổ khép lại. Nó làm cho Eothur giật mình bừng tỉnh khi vừa mới chìm vào giấc mơ tươi đẹp cách đây một tiếng. Và để người ngoài không chờ đợi lâu, hắn cử động ngồi dậy vươn người một cách nhanh chóng với cái lưng tê cứng. Rồi đặt hai bàn chân trần xuống lớp sàn cứng rắn, lạnh lẽo như một tảng băng ở Nam Cực.
“ Cốc,... “ “ Được rồi tôi tới đây. “ Đứng dậy và mở cửa ra. Trước mặt Eothur là Pollay đứng gần ngưỡng cửa. Người mà cách đây vài tiếng đồng trước đã chiến đấu kề bên hắn. Ông cũng là người mà gây khó chịu cho hắn cùng Elrohir lúc mới tới nơi này.
“ Thủ lĩnh chúng tôi muốn mời cậu đến cuộc họp. “ Khuôn mặt Pollay bình tĩnh nói ra mục đích của mình. Khác với trạng thái ngang ngược, hổ báo,... của ngày hôm qua.
“ Ngay bây giờ? “ Eothur nhấn mạnh câu hỏi của mình. Và ông ta không biểu lộ cảm xúc, chỉ gật đầu nhẹ.
“ Vậy đợi tôi một tý. “ Đóng cửa lại để thay quần áo. Một lát sau, Eothur bước ra ngoài rồi đi theo Pollay. Trông ông ta lúc này thì băng bó khá nhiều với các cuộn vải, cổ tay, bắp chân,... chứng tỏ bị thương cũng chẳng nhẹ gì lắm.
...
Trở lại hội trường mà Eothur từng gặp Bootbeorn hôm qua. Nơi đây đã được dọn dẹp lại với nhiều bộ bàn gỗ dài được đặt đối diện với nhau. Ngoài ra người đàn ông già cả đang ngồi trên chiếc ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/eothur-phieu-luu-ky/4314764/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.