Cùng thời điểm đó, tại Pháo đài hoàng tử, Imrahil đang ngồi trên chiếc bàn gỗ làm việc của mình, trước mặt ông là một xấp giấy tờ báo cáo về thiệt hại, số người thương vong,… nhìn tờ giấy đang cầm trên tay ông hơi chút mệt mỏi, xoa lấy huyệt thái dương, thiệt hại của Dol Amroth khá nặng nề hơn ông tưởng, chưa kể đến tiền đền bù cho các thương nhân, e rằng kho bạc của công quốc phải xuất ra nặng nề đây.
Từ sau lưng Imrahil, hai cánh tay từ đâu xuất hiện, ôm choàng lấy cổ ông, biết người phía sau lưng mình là ai, ông lấy tay mình nắm nhẹ bàn tay mềm mại ấy, mỉm cười và nói.
“ Bàn tay em vẫn ấm áp như trước kia vậy, Latifah. “
Người đằng sau lưng của Imrahil lúc này là Latifah, vợ của ông, bà nhìn vào tờ giấy ông đang đọc, rồi nói khẽ.
“ Anh nên nghỉ ngơi một chút Imrahil, cơ thể anh vẫn chưa hồi phục hoàn toàn mà. Amrothos sẽ xử lý mọi chuyện cho anh. “
Imrahil lắc đầu, ông thả tờ giấy xuống kéo lấy tay vợ mình, khiến bà ngồi lên người ông, nhìn thẳng vào mắt bà, ông nói.
“ Anh là hoàng tử của Dol Amroth, nên anh phải xử lý những chuyện này, em nhìn xem, cơ thể anh vẫn khỏe khoắn mà, đừng lo lắng cho anh quá. “
Latifah không nói gì, bà dựa đầu vào người ông. Một lát sau, giọng bà có chút nghẹn ngào.
“ Imrahil, anh biết em lo cho anh thế nào chứ, hôm đó em sợ… “
Imrahil ôm chặt cơ thể đang run rẫy của người vợ mình, lấy tay vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/eothur-phieu-luu-ky/4314702/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.