Bông tuyết dần hiện, phủ lên bóng tối tĩnh lặng những điểm sáng.
Leon bất giác ngửa mặt lên nhìn về phía bầu trời và đám mây âm u kia, thở ra từng hơi thở trắng toát vì lạnh lẽo mà thầm lắc đầu.
Rốt cuộc thì vận mệnh chính mình cũng chẳng thuộc về tay mình.
Đưa bàn tay đón lấy những bông tuyết rơi xuống tưởng chừng như ngẫu nhiên nhưng lại tuần hoàn một cách kì lạ của trời đất.
Leon có chút tò mò, ngày trước vận dụng gen năng lực chỉ mang lại cải biến thể chất, sức bền cùng một loại tiềm năng kích phát, thường là bộ phận chống chịu hay nhạy cảm với một số thuộc tính.
Hắn đã dành nửa đời để tìm tòi, mở khóa tiềm năng bản thân, dùng gần 40 năm chỉ để điều khiển dòng điện xoay chiều trong vòng 10 giây khiến hắn vui mừng khôn siết, nhưng nghĩ về con đom đóm vừa nãy, quả thực chẳng đáng vào đâu.
Tuyết lạnh, dễ tan, do khí tạo thành, sương lạnh, khó tan cũng do khí mà ra, vậy mọi vật chỉ cần thay chút kết cấu liền thành dạng mới?
Kiếp trước hắn dùng đa số thời gian vào chỉnh cho tổ hợp gen trội mạnh hơn, thuần hậu hơn, từ đó phát ra năng lực cường đại hơn.
Đa số người sống sót thời đó đều như thế, chẳng ai quan tâm nó từ đâu đến, năng lực kì diệu kia bắt nguồn từ đâu, chỉ cần hộ được mệnh, làm cái cần câu mang lại sức mạnh là được, quan tâm gì nhiều. Ai biết ngày mai bị Gezei hay lỡ chân đá trúng Syz
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/end-of-skys-line-phia-cuoi-chan-troi/3187674/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.