Uy danh "Lam Hồ" như sấm bên tai, Uông Tư Niên đương nhiên đã nghe qua.
Từng có đài truyền hình lấy hình tượng đội đột kích Tam Giác Vàng của Lam Hồ quay một bộ phim tên "Lửa bạc". Sau khi chiếu, phòng vé liền bùng nổ, chưa tới hai năm sau còn ra phần tiếp theo. Khi đó Uông Tư Niên vẫn chưa nổi, rất muốn sơ múi chút danh tiếng ở phần tiếp theo này. Hắn chủ động tập thể hình tăng cơ bắp, còn cẩn thận tìm hiểu những sự tích anh hùng của đội viên Lam Hồ, đáng tiếc, bài tập đã ôn đủ, võ cũng bày hết, thế mà cả một vai quần chúng cũng không nhận được.
Nhưng dù thế nào, hai chữ "Lam Hồ" đã xem như để lại dấu ấn khó phai trong lòng hắn.
Uông Tư Niên cũng khá thỏa mãn với sự sắp xếp này. Hắn đứng lên, đi về phía Đồ Thành, mỉm cười, đưa tay về phía người nọ: "Tương lai phải làm phiền sĩ quan Đồ tốn công sức để bảo vệ an toàn cho người dân này rồi."
Nói thật thì, những lời này với hắn đã là khiêm nhường rồi, huống hồ Uông Tư Niên từ xưa đã tự tin vào vẻ ngoài của mình, chỉ cần cố ý, đừng nói tới người khác phái, người cùng phái có khi cũng phải chết trận giữa đường.
Không ngờ đối phương lại không nể mặt hắn.
Đồ Thành hoàn toàn coi vị đại minh tinh này như không tồn tại, chỉ liếc qua bàn tay nhiệt tình kia rồi bỏ qua.
Đồ Thành lạnh lùng quay mặt sang, nói với Trương Đại Xuân: "Cục phó Trương, bác không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/encore-encore/1979454/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.