Phần diễn cùng thúc ngựa của hai người Phạm, Dao được quay vào buổi chiều, đoàn phim đi tới dưới chân núi Nhạn Miên. Dưới chân núi là một khu vực sông nước có cái tên rất dễ nghe, "Bạch hạc tống quy", có người nói là bởi, vào mùa đông, nếu đứng từ đây nhìn thì có thể thấy từng khối đá hình thù kỳ lạ trên đỉnh núi phủ tuyết trắng, hình dạng giống như hạc tiên, tựa như thực sự có tiên nhân ở đó bay đi rồi để lại một bầy hạc trắng, hoặc đứng yên đợi chờ hoặc ngóng mong người về.
Fujiwara Shinsuke lần trước vì ngã ngựa mà bị thương nên lúc này đoàn phim làm riêng cho anh ta một con ngựa gỗ giả, chỉ quay nửa người trên của anh ta còn cảnh thúc ngựa chạy nhanh thì giao cho Đồ Thành.
Khi Uông Tư Niên còn chưa chính thức nhận vai đã nghe theo gợi ý của Ân Hải Lý mà tập cưỡi ngựa. Tuy nói điện ảnh bây giờ có hiệu ứng chân thực, một bàn một ghế cũng đã thành "ngựa", nhưng diễn viên tự mình cưỡi ngựa ra trận thì không nghi ngờ gì, là một chút tuyên truyền và điểm cộng cho người đó.
Người huấn luyện ngựa trong đoàn phim dẫn ra hai con ngựa tốt thượng cấp, vừa muốn đỡ Uông Tư Niên lên ngựa đã bị Đồ Thành ngăn lại: "Đợi một chút."
Hắn nhận roi ngựa từ tay huấn luyện viên, không cần người đỡ, tự mình giẫm bàn đạp leo lên. Nắm cương, vung roi, thúc ngựa(*),một chuỗi động tạc lưu loát thành thạo, con ngựa này lại ngoan ngoãn dưới tay Đồ Thành, cả huấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/encore-encore/1979341/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.