Sau khi được Doãn Bạch khuyên nhủ, Uông Tư Niên trở lại nơi ở của Đồ Thành nhưng chủ nhà lại không trở về. Hắn ngồi ở đầu giường chờ đối phương, chờ đến trông mòn con mắt, trong miệng thì lẩm nhẩm: "Thành ca, em thật sự muốn nói cho anh..." 
Tới gần hừng đông Đồ Thành mới từ ngoài cửa bước vào. Hắn có vẻ rất mệt mỏi, không gian không lớn của gian phòng lại càng tăng thêm sự mệt mỏi cho hắn, đôi mắt hiện ra tia máu, vẻ mặt lại tĩnh lặng như một cánh đồng hoang. 
Uông Tư Niên mừng rỡ ra đón, bỗng chú ý tới bàn tay đang chảy máu của Đồ Thành, không rõ là từ lúc bóp nát chai rượu ở quán bar mà bị thương hay là sau đó hắn lại tự thương tổn chính mình. Hắn vội vã muốn băng bó cho Đồ Thành nhưng đối phương lại lạnh nhạt đẩy hắn ra, nói: "Không cần." 
Đối với đặc cảnh mà nói, chút ít thương tích ngoài da ấy không đáng nhắc đến, anh trai Đồ Lãng đã bị nổ thành tro bụi___ cũng chỉ bởi vì một đoạn tin tức không hay ho gì của hắn. 
Uông Tư Niên lại đỏ mắt, bất lực hỏi Đồ Thành: "Chúng ta kết thúc rồi sao?" 
Đồ Thành mệt mỏi ngồi lên giường, lấy tay đỡ trán, làm như đối phương không tồn tại, không nói một lời. 
Trong khoảng thời gian chờ người ấy mở miệng, Uông Tư Niên vẫn ngây ngốc nhìn Đồ Thành. Hắn phát hiện, hóa ra tình yêu lúc thuận lợi thì ngọt ngào, mà khi trắc trở lại đau khổ đến vậy, ngay cả hít thở cũng quá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/encore-encore/1979306/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.