17h Khánh Băng giật mình tỉnh giấc xoay qua Tuệ Lâm thì thấy nó vẫn còn ngủ, cô nhìn nó mỉm cười rồi bật dậy xuống nhà bếp tìm thức ăn để nấu cho nó ăn, cô mở tủ lạnh ra không còn gì cô đứng gãi đầu suy nghĩ
- Hết đồ ăn mất rồi làm sao con bé thức dậy mà ăn được đây... haizzz chắc đợi con bé dậy chở đi ăn cho rồi... thôi lên ngủ tiếp
Cô độc thoại xong thì lại lên phòng vs bộ dạng lười biếng, nhìn nó vẫn ngủ say cô nãy ra 1 ý tưởng chọc phá nó
- Này bé cưng...
- ...
- Bé cưng ơi!!!
- ...
- Nè... mê ngủ thế sao?
- ...
- Ồ man!!! Vẫn ngủ say thế cơ á?
Cô lấy tay nhéo hai má nó nhưng nó vẫn ngủ cô nghĩ ra 1 trò chợt nụ cười ranh ma của cô hé nở
- A... có trò chơi rồi (cô bụm miệng cười)
Cô chạy đi kiếm son và dây thun, vừa tìm vừa cười nhìn như đứa dỡ hơi nhưng nét đáng yêu vẩn còn đó không đổi
5" sau cô quay lại vs mấy sợi dây thun và 1 thổi son mặt cô gian tà nhìn nó cười kiểu biếи ŧɦái
Cô ngồi nhích lại gần nó lấy thỏi son vẽ vẽ, tô tô lên khuôn mặt thanh tú của nó, sau đó lấy dây thun buộc tùm lum trên đầu nó cô vừa buộc vừa cười nhìn mặt cô biếи ŧɦái thấy rõ, còn nó vẫn ngủ say như chết chẳng cần biết gì ngoài ngủ, tỉnh giấc nó nhìn xung quanh không thấy cô nó ngối dậy lấy điện thoại, cầm điện thoại nó thấy có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-co-mat-roi/994584/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.