Anh muốn hỏi như vậy nhiều lần rồi: "Phương, em nói đi. Có phải rằng em nghĩ em thương hại tôi thì tôi có thể yêu em nhiều hơn. Có phải em nghĩ rằng chỉ cần tôi không biết em thương hại tôi chỉ vì em không yêu tôi, đúng rồi em nghĩ đúng rồi đấy. Có phải từ trước đến nay em chưa từng yêu tôi có phải không?" Anh nghĩ trong đầu định hỏi cô như vậy. Nhưng thoát ra dòng suy nghĩ anh thấy cô vui vẻ cười nói với Hoàng Anh như vậy.
Anh lại buồn, đau chua xót cho chính mình. Những câu nói, những lời ngọt ngào cô dành cho anh giờ chỉ là khói mây. Những câu em không thể sống thiếu anh của cô dành cho anh giờ đã không còn. Những lời nói em sẽ yêu và bên anh đến suốt cuộc đời của cô nói với anh giờ đã tan trong khoảng không.
Anh ngồi cạnh cô trái tim đã đóng lại nhưng vì cô anh mở ra và cô dường như lại vô tình nhẫn tâm chà đạp lên cánh cửa đó. Cô thương anh nhưng không phải là của người yêu dành cho nhau, cô yêu anh nhưng lại phải là hai trái tim cùng về một nhịp, cô chỉ là thương hại anh, cô không yêu anh nhưng lại gượng ép bản thân mình phải yêu anh.
Những thứ đó anh biết hết chứ anh yêu cô nhiều năm như vậy mà. Tình cảm anh dành cho cô mãi mãi chưa bao giờ đổi thay, nhưng anh thấy cô chỉ cảm động vì anh chứ chưa bao giờ rung động những thứ anh làm vì cô. Vì trái tim cô chưa từng quên Hoàng Anh người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-u-khong-em-yeu-anh-ta/1719269/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.