🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Soạt! Soạt! 



Nơi rưng cây um tùm, tiếng lá rơi, tiếng những thứ lanh lảnh vang lên trong bầu không khí ẩm đục tà khí. 



"Á!" Cô rít lên, cánh tay cô vô tình xẹt ngang qua đám dây gai leo thòng lòng trên cây. Máu đỏ bắt đầu chảy. Cái đau, cái lạnh, cái sợ, ba thứ gộp lại mới thấu được cảm giác bây giờ. Con mắt thì đảo tứ phía chỉ thấy toàn cây và bóng tối dần dần được phủ trong lớp sương mờ vẩn đục. 



Cô không rõ mình đang ở nơi nào. Linh cảm mách không có chuyện không tốt nhất nên tìm đường quay lại nhưng bất thành. Lòng vòng một hồi cuối cùng mất phương hướng.



Cô phải tạm bợ ngồi đại một chỗ được xem là tốt nhất gần gốc cây. Tay và chân co lại ôm vào nhau, lẳng lặng nhìn về phía trước. 



"Ngươi nghe cho rõ đây, con ả Ngọc đó là vợ mà chẳng biết điều, suốt ngày thanh cao. Đã chết rồi thì chết luôn đi, tiếc số ả vẫn chưa tận, giờ ta tặng lại cho ngươi, ngươi nên vui vẻ về hưởng thụ đi". 



Đó là câu nói tàn nhẫn nhất cô từng nghe hay chính cô tự sắp xếp ở mức độ đau đớn là đau vô hạn. Nhỏ đến lớn, cô phải chịu bao chua xót, người ta có trách móc cô cỡ nào cô dần dần cũng quen mà làm ngơ không khóc, chỉ có riêng hắn, nói một câu lại khiến cô đau lòng, nói một câu lại như ngàn mũi dao đăm vào tim cô cô. 



Cô có vẻ rất yêu hắn rồi. Phải làm sao đây? Phải làm sao mới hết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/3206997/chuong-122.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Yêu Anh, Thần Chết!
Chương 122
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.