Phòng khách tràn ngập mùi thơm của các loại thức ăn bổ dưỡng. Nào là heo sữa, cà ri samundari khazana, bít tết bò wagyu,.... Cảnh Tuấn cung kính đứng bên cạnh bưng chiếc khay vàng có loại rượu hảo hạng. Người ngồi trên ghế đang mặc chiếc áo thun cùng quần joging thoải mái tay cầm thứ gì đó phát sáng, trong đó toàn là mặt chữ, có thể hiểu đại loại là tờ báo.
Ngọc đi xuống, bước gần lại ghế ngồi đối diện, ngồi xuống. Cầm lấy một dao và nĩa cắt thức ăn. Nhưng chưa kịp đặt con dao xuống miếng thịt đang bốc khói thì ngài lên tiếng.
"Bỏ xuống, đứng lên". Ngài gấp tờ báo lại nhẹ nhàng đặt lên bàn. Cầm lấy thức ăn cho vào miệng, uống một ít rượu. Động tác vô cùng tao nhã, và không hề đưa mắt tới chỗ cô.
Cô dừng lại nhìn hắn. Lại thấy Cảnh Tuấn nhìn cô rồi lắc đầu như có điều gì đó muốn nói.
Từ trên lầu, Thu Huyền mặc một chiếc váy ngủ mỏng tanh, ngắn ngủn có vài chỗ che đi nơi nhạy cảm nhưng không đáng kể bao nhiêu. Tất cả đều lộ ra đến người ta đỏ mặt. Gò bông ưỡn cao, da thịt trắng noãn nà, ở phần cổ có vài dấu ấn kí vô cùng chói mắt, mặt thì rạng ngời tươi tắn hồng hào khí sắc.
Nàng ta lả lướt đến bên ngài, ngồi vào lòng, ôm lấy cổ ngài "Vỹ ca ca! Người ta đói". Nàng nõng nịu dụi dụi thân hình vào cơ thể ngài.
Cứ nghĩ rằng vị Thần Chết này sẽ ghét ai xưng hô với mình như vậy. Nhưng trái ngược, ngài đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/3206972/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.