Người khác nhìn vào thì thấy cặp đôi này rất bình thường nhưng rơi vào tầm măt Ngài thì lại khác. Hai người trong thật thâm tình. Cô gái an tâm để chàng trai nâng đỡ trong mỗi điệu nhảy vòng tay. Ngài bậc cười chế giễu.
Lần này cô phạm tội nặng lắm rồi!
Thu Huyền nhìn bạn nhảy của mình. Thấy ngài nhìn mãi một điểm nàng ta mò nhìn theo. Khuôn mày ngang khẽ nhíu lại. "Ngọc thật là xứng đôi với anh chàng đó nhỉ?" Nàng quay sang mỉm cười với ngài, đồng thời đôi tay mảnh mai như con mãng xà choàng lấy cổ ngài, ép sát thân thể đẩy đà lên người ngài.
Ngài đảo mắt lên khuôn mặt xinh đẹp sắc xảo kia, mặt không chút cảm xúc, thốt ra giọng nói cùng cực của sự lạnh giá "Câm". Đúng, chỉ một câu thôi, Thu Huyền đã sợ mất mật tím tái cả mặt. Nàng biết nàng nắm được điểm yếu của ngài, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc ngài có thể đối xử dịu dàng tình cảm hoặc ưu ái nàng. Chỉ sợ ngài sẽ đem nàng ra tiêu biến thì thật gây go. Rốt cuộc Ngọc có gì hơn nàng chứ? Không công phục. Cô ta chẳng làm gì cả, dù có xảy ra chuyện gì cô ta cũng chỉ ngồi đó "xơi nước" thì cũng có hàng tá người theo. Hừm~ đó là nỗi sỉ nhục rất lớn. Uất ức cùng tức giận bùng cháy trong nàng. Nhưng hiện tại ngoài việc kiềm chế bản thân thì chẳng còn cách nào tốt hơn.
Thần chết cũng chỉ là vị thần. Đôi khi không thể giết ai là có thể giết. Tiêu biến ai thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/3206970/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.