Ngọc nhìn Cảnh Tuấn đá mắt về đống đồ ăn, anh khẽ cười, cầm đôi đũa gắp vài miếng thịt bỏ vào miệng. Xong, anh lại đảo mắt nhìn quanh:"Cô người hầu mới tới đâu nhỉ? Chắc lại triệu tập phải người lười nhác rồi".
Cô im lặng vài giây, lát sau mới mở lời:"Ngài triệu tập?"
"Ừ, nhưng ngài chỉ ra chỉ thị còn người tuyển là dì Hàn, cô Thu Huyền đó nghe nói làm việc rất tốt lại chuyên nghiệp cùng thấu hiểu tâm trạng chủ nhân nên được lòng dì Hàn lắm. Nhưng sao tôi không thấy cô ta!?"
"Em không cho cô ấy hầu". Ngọc cúi đầu quơ lấy đôi đũa tiếp tục gắp vài thức ăn bỏ vào chén, rồi dặm dặm lên nó mà không ăn.
"Tại sao?" Cảnh Tuấn thắc mắc, anh nghĩ với tính tình của Ngọc thì không phải là người hay khó chịu, chắc rằng có uẩn khúc gì.
"Thật ra, Thu Huyền rất giống với một người bạn của em". Cô giải thích, chợt nhớ ra một điều. "A! Em hỏi anh cái này được không".
"Ừ?"
Nếu sự tình của Phong và Thu Hà Hắc Vỹ không thể nói cho cô biết được thì có thể Cảnh Tuấn sẽ nói:"Anh cũng làm trong cai quản linh hồn đúng chứ? Nếu vậy anh biết có oan hồn nào lên Thu Hà hay Phong không? Em muốn biết lí do họ chết." Gương mặt cô nhìn anh, nghiêm túc mong chờ câu trả lời.
Một chút biến đổi trên mặt Cảnh Tuấn nhưng nhanh chóng bị che lấp lại "Tôi chỉ làm trong mục trừng phạt linh hồn, cái đó tôi không rõ lắm".
"Vậy sao" tia thất vọng hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/3206960/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.