Trong phòng ~~
Ngọc nhìn mình trong gương với một tia kinh ngạc. Đây là cô sao? Trông không khác nào một công chúa bóng đêm. Mái tóc đen nhánh bóng mượt gợn lên như dòng sông đang uốn mình, tóc mai chải qua một bên che đi nửa khuôn mặt càng khiến sự bí ẩn thuần khiết trông cô gia tăng. Làn váy tím bồng bềnh ôm trọn cơ thể mảnh mai dài xuống hơn chân, lấp lánh thứ ánh sáng đẹp mắt, trên để lộ gò bông trắng nõn đến mê người.
Cánh cửa mở, phản chiếu trong gương là Cảnh Tuấn, anh quay lại đón cô theo lời ngài.
Khi anh bước vào, phát hiện cô gái trong gương, một chốc anh ngẩn ngơ nhưng nhanh điều chỉnh trở lại tâm trạng bình thường. Anh đi tới cúi đầu, nói:"Chào phu nhân, sắp tới giờ cử hành hôn lễ rồi, chúng ta đi thôi".
Cô thở dài ảo não. Nhanh vậy sao, cô chưa kịp chuẩn bị tâm lí gì cả. Ánh mắt đượm buồn nhìn dưới đất, gật đầu.
Cảnh Tuấn thấy cô không vui, hỏi:"Phu nhân mệt?"
"Không có gì, chỉ là không thích ứng nổi".
Cảnh Tuấn nheo mắt đăm chiêu. Có vẻ cô không thích ngài, thật là một cô gái lạ. Khóe môi Cảnh Tuấn nhếch lên một nụ cười nhẹ
"Tôi xin phép" Cảnh Tuấn tiến tới gần cô, đưa bàn tay ấm kéo tay cô đặt lên vòng tay mình, rồi dắt cô đi tới sảnh hôn lễ. Cô không để ý mấy, cứ để anh dẫn đi
Dừng trước cánh cửa, Cảnh Tuấn buông tay cô, nở nụ cười ngoắt đầu hướng vào trong ý bảo cô đi vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/3206937/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.