Không phân biệt lối hướng, cô cứ đâm đầu về phía trước.
Nơi này thật lạnh lẽo và rùng rợn, hành lang vắng bóng, ánh sáng vàng từ ngọn nến được đặt trên cán thủy tinh treo trên trần, lâu lâu khẽ đung đưa qua lại. Hai bên hành lanh, hoa hồng đỏ xen kẽ hoa hồng đen trở nên bắt mắt, quyến rũ, không kém phần hắc ám.
Cô chạy mãi, với đôi chân trần dẫm lên tấm trải đường bằng nhung đỏ, vì chất liệu êm ái nên chân cô không đau mỏi. Cứ thế, chạy, nhưng vẫn không thể thoát khỏi nơi này, lâu đài quá rộng lớn. Một người mới tới như cô làm sao mà biết đường để thoát đây.
Cô đến trước một sảnh lớn nhiều ngã rẽ, ngã nào ngã nấy nhìn có vẻ xa và dài, đặc biệt rất giống nhau. Lòng cô hoang mang vô cùng.
Cô biết mình đang ở cái nơi mà mọi người thường gọi với cái tên "thế giới bên kia", cũng biết mình đang ở trong một tòa lâu đài nguy nga, rộng lớn của gã thần chết giàu có lạnh lùng, và sắp tới đây hôn lễ giữa hắn và cô. Cô không muốn vậy!! Cô phải nghĩ cách. Ngặc nỗi con đường về lại thế giới của cô có vẻ xa vời quá. Quyết tâm là thế nhưng cô không thể nào không suy nghĩ "nếu trốn ra ngoài thành công thì liệu địa ngục này có lối ra không? Hay chỉ có hắn mới làm được?"
Sơ!! Con phải làm sao đây?
"Leng keng! Leng keng!" Chuông trầm vang ở đâu đó đánh lên mấy hồi dài, rung chuyển tâm trí, tiếp theo là hàng loạt tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/3206935/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.