Cô thẩn ra vài giây rồi quay đi né bàn tay anh:"Tôi không sao, chỉ suy nghĩ linh tinh thôi" mỉm một nụ cười nhẹ như để xã giao.
Dáng anh cao, khuôn mặt tuấn tú vạn người mê, mái tóc vàng tối nay được anh chuốt keo dựng lên để lộ vầng tráng cao thông minh, trông bộ đồ thoải mái nhìn anh rất năng động, khi anh cười trông nó hiền làm sao. Phải công nhận rằng anh rất cuốn hút đối phương, sự cuốn hút này là cái thân thiện, hòa đồng, chứ không phải như hắn, nam tính, ãm đạm, thần bí, lạnh lùng,
Anh nhìn cô mãi khiến cô thấy rất mất tự nhiên, cơ thể cứng đơ đi như một con rô bốt, anh không nói, chỉ cười nụ cười nhẹ, còn lại không làm gì khác.
Vì không gian im lặng quá lâu nên cô đành tìm cái gì đó để nói:" Sao nhìn tôi? Bộ có gì à?"
"Không. Em dễ thương quá nên nhìn thôi" Anh híp mắt cười, tuy nó có làm anh hơi đau ở vết thương.
"Chứ không phải tôi là quỷ sao?"
"Em là thiên thần chứ quỷ gì!" anh cười đùa
Cô mở chiếc ba lô nhỏ đưa cho anh chiếc mp3:"Tôi trả cho anh này"
Anh cầm lấy rồi lại bỏ vào balo lại cho cô, anh xoa đầu cô nói:"Cứ giữ lấy" giây kế tiếp anh khom lưng nhéo má cô, khuôn mặt sát lại, hai đôi môi lại như thể sắp chạm vào.
Cử chỉ ấm áp đó sẽ khiến bao con tim rơi rớt nhưng cô không cảm nhận được gì. Trông phút chốc cô chợt nhận ra. Sao lại như vậy! Trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/3206910/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.