"Anh đừng tiếp xúc hay nói chuyện với tôi được không!?" giọng tức giận đã nhường chỗ cho sự buồn khổ:"Anh vào lớp tôi tuy mới đây nhưng cũng biết chuyện của tôi đúng không? Nó quá nổi tiếng mà. Nên anh hãy tránh xa tôi ra! Tôi không muốn hại anh!"
Nói ra những lời này thật sự cô thấy có chút buồn. Cô không biết tại sao mình lại như vậy.
Cơn gió man mê vài sợi tóc bám lên mặt nơi nước mắt trượt xuống.
Hắn nhìn tấm lưng nhỏ đơn độc, có lẽ sự cảm xúc đó đã xâm chiếm rất lâu trong cô. Hắn có thể cảm nhận được tâm trạng cô như thế nào. Nó làm hắn đau sót. Cho dù rằng hắn cũng trải qua cả ngàn năm chờ đợi cô trong vô vọng. Nhưng giờ trái tim nguội lạnh kia đang bùng lên lại một cách mạnh mẽ - đã tìm thấy cô.
"Tôi không tránh! Ai nói gì tôi kệ, miễn sao tôi thích".
"Sao anh lì vậy? Tôi nói vậy không hiểu sao?"
Dứt câu, đôi bàn tay lạnh kéo cô ngã ngược ra sau. Vì quá bất ngờ không kịp chuẩn bị cứ thế để cơ thể cô ngã theo hướng cùng với lực hút của trái đất.
Cô ngồi vào một cơ thể lạnh buốt, cánh tay tlraens chắc ôm cô từ phía sau khía cô hoảng hốt rùng mình.
"Anh làm gì thế?" cô ngồi im một chút động đậy cũng không, giao phó cơ thể cho hắn bao bọc, trái tim cô bắt đầu loạn nhịp. Nó đập thật nhanh, thật mãnh liệt trong người cô, cô không thể kiềm nén con tim này. Nó thuộc về thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/3206903/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.