"Tôi sẽ chọn em vào vai bell và Hắc Vỹ vào vai quái vật! Em và Hắc Vỹ sẽ là quản lý gian hàng nên em phải đi! Nếu không tôi sẽ hạ học lực lẫn đạo đức của em".
Mọi người nhìn cô Khánh lạ lẩm và có chút run sợ, cô chủ nhiệm như một người hoàn toàn khác chứ không phải cô Khánh của mọi ngày.
Tuy cô Khánh là người khá sát trai nhưng lại đối xử với học sinh như là bạn bè chứ không hề xem trọng chức vị tuổi tác.
Đối với Ngọc, cô cảm thấy bình thường có lẽ đã gặp quá nhiều chuyện khác lạ bất thường nên giờ có vụ việc như thế này thì cũng đã 'chai' rồi.
Không thể để bị hạ học lực và đạo đức, Sơ sẽ buồn.
"Nếu không tới đừng trách tôi mạnh tay" tiếng nói như tỏa ra âm khí lạnh lẻo chết người.
Ngọc ngồi xuống nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía cô chủ nhiệm. Cô Khánh đang đe dọa Ngọc sao?
Tiếng rên run sợ của Thu Hà kêu lên, đôi mắt cứ dán chặt lên người Cô Khánh:"Ngài.... ngài... ngài ..." Thu Hà tái mặt đi, không còn khuôn mặt trắng trẻo ngây thơ. Ả hớt hải chạy ra ngoài lớp để lại cái nhìn thắc mắc cho mọi người.
Chiều, mây đen mù mịt hình thành nhiều mảng lớn che mất ánh mặt trời ấm áp, cả không gian lại đắm chìm trong bóng tối, hơi lạnh lan tỏa.
Ngài - Cái đại từ nhân xưng cao quý. Đó là ai? Sao Thu Hà biết tên ngài đó? Sao lại nhìn vào cô Khánh? Sao cô Khánh lại cư xử lạ? Rốt cuộc có chuyện gì?
Cô dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-than-chet/145899/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.