Nhã Nhã anh yêu em.
Hai đôi mắt ấy giờ đây như hai tên lữa tiến về phía nhau càng lúc càng sát lại gần nhau hơn.Mũi Phong chạm đến mũi Nhã sát không thể nào sát được nữa. Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn vào đôi môi mũm mĩm kia.Đây có lẽ là lần tiên trong cuộc đời Nhã Nhã biết thế nào là hôn.Một nụ hôn có vẽ phần gương gạo xấu hổ khuôn mặt ấy đỏ rực hắn lên dường như đây là một giấc mọng xuân đẹp nhất trước giờ của cô. Dẫu biết rằng mơ nhưng đôi môi ấy không ngừng rung chuyển đối đắp lại với đôi môi kia. Mỗi lúc mỗi mãnh liệt hơn Hoành Vũ Phong choàng tay ôm lấy eo Nhã Nhã càng lúc càng xuyết chặt hơn,hai cơ thể như hòa lại một chỉ ngăn cách bởi lớp áo với áo dường như có một dòng nước nóng nào chảy qua người Hoành Vũ Phong càng lúc càng mãnh liên khiến cho tâm trí anh, thôi không ngừng thôi thúc anh làm một điều gì đó hơn nữa. Anh nồng nàn họa quyện vào đôi môi ấy không muốn rời một chút nào, đây không muốn bớt chỉ muốn thêm.Chắc có lẽ đôi môi ấy quá ngọt ngào từ trước tới nay thì phải.Anh ra sức mút cắn đẩy lưỡi vào phía trong khoang miệng nhỏ bé ấy như muốn vơ hết tất các tinh ngọt ngào ấy về phía đầu lưỡi của mình. Chưa bao giờ anh có một nụ hôn nào khiến anh thôi thúc khao khát đến một đỉnh cao như thế. Nhã Nhã lúc này cứ dần dần chìm vào giấc ngủ rồi khuôn mặt ấy tỏ ra vẽ đầy mã nguyện hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-hoanh-vu-phong/2978884/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.