- 5 năm liệu rằng anh có còn nhớ 1 chút gì đó em đã từng xuất hiện trong cuộc đời anh hay không Hoành Vũ Phong.Em thực sự không thể nào quên được anh.
Cô gõ nhẹ mục tìm kiếm Công Ty Doanh Nghiệp Hoành Gia.Dù gì công ty này cũng là công ty đứng nhất nhì Việt Nam cũng khá tiếng tăm, chỉ cần gõ một cái hiễn thị tức khắc trên mục tìm kiếm hàng đầu.Cái cô quan tâm ở đây không phải là tình hình phát triển nó ra sao mà cái cô quan tâm trên những bài báo đó là anh.Khuôn mắt này rất lâu lắm rồi cô không được chạm vào nó chỉ biết nhìn qua màn ảnh mà thôi.Cứ lướt lên rồi lại lướt xuống cô thầm nghĩ sao anh chỉ xoay quanh công việc chứ.Đang ra bây giờ chi ít trên bài báo cũng có thông tin anh đã kết hôn hay lập gia đìn rồi chứ.Một người như anh sao lại không thấy một chút gì thông tin vậy cơ chứ. Liệu rằng anh đã kết hôn hay chưa....
- Hôm nay sao tôi lại nhớ anh nhiều hơn cơ chứ.Sao cứ có cảm giảm muốn về nước gặp anh đến như thế cơ chứ.Nhã Nhã mày nên tỉnh lại đi anh ấy không bao giờ yêu mày đâu...
Mỗi ngày cứ thế trôi qua 2 tháng rồi 3 tháng cứ hiễn nhiên trôi qua từng ngày như thế.
Ở VIỆT NAM
- Dạ thưa giám đốc có Phu Nhân muốn gặp anh ạ
Một câu nói đầy phủ phàng toát lên:
- Không gặp.Cứ nói là tội bận
- Nhưng mà giám đốc...
- Lại sao nữa...
Một gióng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-yeu-anh-hoanh-vu-phong/2978816/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.