-MẸ!!!
Vũ hét lên như một đứa con gái. Tại sao, con đã làm gì sai? Trời ơi là trời!!!
-Vương Hồng Nhung đã chấp nhận cái danh Sigourney Veronica Iolanthe! Bà vừa nhắn là sẽ về trong ngày mai hoặc ngày kia- Gia Khắc nói một cách bình thản, bấm tách tách chiếc P.S (PlayStation).
Gia Thiên ôm đầu thở dài. Sắp đến suối vàng rồi...
-Ai bảo mấy anh suốt ngày quá đáng. Có khi Nhung từ nước ngoài nghe được tin anh tay không bắt cướp rồi đấy. Làm người xấu thì xấu hẳn, tốt thì tốt hẳn đi, việc gì phải nửa xấu nửa tốt, dại dột đi cứu giúp người ta.
Liễu bất ngờ đứng sau Vũ. Sự hiện diện của cô gần như bằng không.
-Sao biết mà không nói cho em?
-Ơ...
-Vũ, ra ngoài, chạy 100 vòng quanh sân. Gia Thiên, ra ngoài canh. Cả ngày phải cầm máy đo đếm số vòng.
Hai người thất thểu đi ra ngoài. Gia Khắc vẫn bấm máy, nói một câu gây sốc dư luận:
-Anh tưởng em biết từ hôm kia?
-Trêu chút thôi.
-Ờ, trêu chút thôi...
Khắc thầm nghĩ trong...
-KHÔNG!!! ANH TRAI!!!
À mà thôi, nói làm gì nữa.
Khắc chạy ra ngoài. Anh khóc ròng.
-Gia Thiên đưa đây em giúp.
-Không. Liễu bảo anh làm thì anh phải làm.
-Anh trai...
Gia Khắc từ bé đã coi Gia Thiên là thần tượng của mình. Anh lúc nào cũng mạnh mẽ, trừ những lúc ở gần Liễu. Anh cũng biết, Gia Thiên thần tượng Liễu. Liễu lại thần tượng bà nội vĩ đại, bà nội vĩ đại lại thần tượng Blood Eyes, mà Blood Eyes lại thần tượng Blood Eyes II... Thôi, dẹp hết đi.
-Anh mà không đứng đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-von-da-la-cua-toi-chay-lam-gi-cho-met/78693/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.