Sáng hôm đó, hai anh em vẫn đến trường. Cô em vẫn trùm mũ, cậu anh vẫn đi thả thính. Con em vẫn đi gặp bạn (thân),thằng anh vẫn đi theo dõi em (như một thằng biến thái). Khi vào lớp, hai đứa chúng nó ngủ trong lớp. Như thường lệ, thằng anh luôn được cả lớp chú ý, con em thì ra rìa. Đột nhiên, một cuộc gọi vô cùng tráng lệ đã diễn ra.
"Vũ thân yêu, Vũ cute, Vũ đanh đá, có điện thoại mà không nghe là ta thiến mày chết. "-Tiếng điện thoại dấu yêu của Vũ vang lên. Liễu hơi nhếch mép, khẽ nói:
-Anh trai thân yêu, anh trai cute, anh trai đanh đá, có điện thoại mà không nghe là em thiến anh chết.
-LIỄU!!!!!!!-Vũ đỏ bừng mặt, quát Liễu.
Đột nhiên, anh kéo Liễu lại gần, xấu hổ thì thầm:
-Đừng cho ai biết cái nhạc chuông đấy mà! Anh mà không ngồi cuối lớp chắc bây giờ đang bị cười cho thúi mặt rồi ý. Sao em lại để cho thằng Gia Thiên cài nó cho anh vậy?
-Từ khi nào mà anh đáng yêu vậy? Thôi, nghe máy đi.
-Em thật tốt! Nghe với anh nhé?
-Không. Con nhà người ta còn phải học. Không thì xấu học bạ.
-Nhỡ anh bị đuổi học vì nghe điện thoại thì sao?
-Thì tôi kệ, cứ thế mà học thôi.-Vâng, Liễu đã trở lại với con người thật.
-Hãi thật.
Anh rón rén ra khỏi lớp, nghe máy. Đột nhiên, giọng bác Shu vang lên:
-Vũ, mẹ cháu sắp đi rồi, tìm cách về nhanh.
-Cháu hiểu.
Vũ cúp máy, nhìn đồng hồ.
"Máy bay cất cánh lúc 9 giờ, còn 15 phút."
Anh vào lớp, ngồi vào chỗ.
-Sao thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-von-da-la-cua-toi-chay-lam-gi-cho-met/78684/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.