Có vẻ như, từ khi Liễu lên luôn lớp 12, Ngân trở thành chuyên gia bắt nạt. Hắn ta liên tục chọc phá, mỗi lần phản kháng đều bị uy hiếp.
-Cẩn thận cái mồm kẻo tôi vặt chết.
-Nào, Bloody, tôi đã làm gì cậu đâu!
Giọng của Ngân vang lên đầy tính gợi đòn, khiến Liễu tức gần chết. Cô chúa ghét cái giọng này. Cơ bản, giọng của Vũ hay hơn nhiều.
...
-Vũ, anh có bạn gái chưa?
-Ờm... Suýt có.
Liễu hơi ngớ người. Đào hoa như vậy mà chỉ suýt có bạn gái.
-Cô ấy dù sao cũng đi rồi- Vũ nở nụ cười nhàn nhạt.
-Chẳng lẽ nào lại là Nguyệt?
Vũ nhún vai, tỏ vẻ không quan trọng.
-Chỉ là định cư nước ngoài, không có gì gọi là đáng buồn.
-Ừm.
Vũ chống cằm lên bàn, tay giải bài tập. Vừa làm bài tập, vừa nói chuyện với cô, quá pro rồi.
Liễu ngáp dài, đi vào phòng. Nằm bẹp lên giường cỡ lớn, cảm giác cô đơn cứ thế ùa qua tâm trí. Chiếc giường quá rộng, cơ thể cô quá nhỏ bé, cảm giác như đang chìm vào cái hố sâu hun hút vậy. Hai hàng mi khẽ run, rồi cụp xuống như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
...
-Oáp...
Liễu gật gù đi trên con đường quen thuộc. Bắt đầu từ hôm nay là nghỉ đông, đồng nghĩa với 2 tuần tập huấn trong núi.
"Ác ma..."
-Khắc với Thiên đâu?
-Hai người đi trước rồi. Khắc còn bảo em đánh thức anh dậy đấy.
-Sáng nào chả là em...
Vũ lầm bầm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-von-da-la-cua-toi-chay-lam-gi-cho-met/1983710/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.