Một lúc lâu Đường Vũ Văn mới buông tha cho môi cô.
- gan của em ngày càng lớn rồi, lại dám cắn anh ? Có phải anh chiều em quá cho nên em mới muốn làm gì thì làm không ?
Chiều cô ? Hắn từ khi nào đã chiều cô ? Có phải là muốn ăn dạ với cô nữa không đây ?
- Đường Vũ Văn anh nói lý một chút đi, anh từ khi nào đã chiều em ? Anh ngày ngày đều đến đây ăn trực, uống trực, đuổi cũng không đi mà lại dám mở miệng nói chiều em.
Đường Vũ Văn nhìn thấy cô cãi lý với mình liền nở nụ cười, ôm cô vào lòng.
- anh chính là muốn nhìn thấy dáng vẻ tức giận của em lúc này. Tiểu Thất bất luận sau này có khó khăn gì, em cũng phải như ngày hôm nay đòi lại công đạo cho bản thân có biết không ? Anh không muốn nhìn thấy em của trước đây, luôn nhẫn nhịn, một mình chịu đựng cũng không dám cùng người khác chia sẻ.
Thất Thất bị hắn cảm động chính là bởi sự ân cần, quan tâm của hắn đối với cô.
Cho dù cô làm sai gì, bất luận là trước kia hay là hiện tại hắn đều luôn tin tưởng cô, đứng về phía cô và bảo vệ cô. Trước kia hắn lấy thân phận anh rể bảo vệ cô, che chở cô nhưng hiện tại cô lại không biết hắn dùng thân phận gì bảo vệ cô như trước kia.
- cảm động rồi sao ? Nếu em thật sự bị anh cảm động thì đừng cự tuyệt anh nữa có được không ?
Thất Thất vẫn không thể đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-vo-anh-yeu-em/157474/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.