Đường Vũ Văn sai người chuẩn bị quần áo mới cho Thất Thất.
Sau đó lại sai người đưa cô trở về Đường gia nghỉ ngơi.
Anh là sếp, anh muốn ai nghỉ thì người đó liền được nghỉ, ai dám hỏi nguyên nhân chứ.
- Đường Gia, phu nhân đến tìm ngài.
An Uyển Uyển sao lại đến vào lúc này chứ ? Rốt cuộc là muốn giở trò gì ?
Đoàn Thiên đi vào báo cáo, anh ta còn chưa rời khỏi phòng thì An Uyển Uyển đã xông vào bên trong văn phòng.
- cậu ra ngoài đi !
Đường Vũ Văn mặt lạnh lên tiếng bảo Đoàn Thiên tạm thời rời khỏi.
- Vũ Văn hôm nay em mang cơm trưa đến cho anh. Hi vọng anh sẽ không từ chối, em biết em nấu ăn không giỏi bằng Thất Thất nhưng em sẽ cố gắng.
Đường Vũ Văn vẫn trưng ra bộ mặt lạnh lùng nhìn An Uyển Uyển.
Loading...
An Uyển Uyển đặt hộp cơm lên bàn ngay trước mặt anh.
- cứ để đấy đi, tôi sẽ ăn. Nếu không còn gì nữa thì em có thể về rồi.
Đường Vũ Văn đã nhận được tin của thuộc hạ mình nhắn lại " phu nhân mua thức ăn bên ngoài đến công ty "
Chỉ đơn giản như vậy thôi thì cũng đủ biết An Uyển Uyển hoàn toàn không có thành ý, vậy mà còn muốn hạ thuốc anh sao. Nực cười...
" muốn hạ thuốc tôi ngay tại đây ? Được, tôi sẽ để cô biết thế nào là lấy đạo người trả cho người. " Đường Vũ Văn không nói ra chỉ đơn thuần là nghĩ nhưng gương mặt của hắn lúc này thật sự là lạnh đến người đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-vo-anh-yeu-em/157465/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.