"Ngừng đi, Soo Min" tôi dừng đàn, cánh tay giơ lên chỉ vào nốt nhạc trong tờ giấy, "Chỗ này cậu lên cao hơn một chút, mình nghĩ như vậy là ok rồi"
Soo Min gật đầu, tập qua nhiều lần cô bắt đầu thở gấp, cổ họng hơi khan, muốn uống nước, "Tzy, mình muốn uống nước, mệt..."
"Được, cậu đợi một chút mình đi lấy một loan nước giúp cậu" tôi đứng dậy, đi ra ngoài. Theo như tôi nhớ thì gần chỗ này có một máy bán hàng tự động: chắc là ở phía này rồi. Tôi rẽ qua con đường khác
Soo Min ngồi trên ghế mồ hôi đầm đìa, thở dài, "Khi nào mới hát đúng nhịp đây". Vũ đạo thì không vấn đề gì nhưng mà hát nốt cao thì là vấn đề a
"Mới tập bấy nhiêu đã mệt à?" ở ngoài cửa vọng vào tiếng cốc cốc, Soo Min ngồi trên ghế quay người lại nhìn chằm chằm vào người đang đứng đó
"UK, anh mới về nước sao? Sao anh không nói gì cả vậy, không đi đoán anh được..." UK bước vào trong, tiến lại gần cô, gần gũi lấy tay xoa đầu
UK vốn là bạn từ nhỏ của Soo Min nên hai người giống hai anh em vậy, rất quan tâm nhau. Gần đây anh ta mới du học về không nghĩ anh ta lại đến đây
"Soo Min ngày nào vẫn vậy, vẫn không chịu gọi tên thật của anh" UK buông lỏng tay, ánh mắt dịu dàng nhìn Soo Min
Soo Min cũng coi là dạng người yếu tâm lý, động một chút là có thể đỏ mặt, cô ngồi đấy chậm rãi nuốt nước bọt, lắp ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-vi-ai-ma-thay-doi/2311635/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.