Editor: Thanh Dục Châm.
Dư Âm vẫn luôn cảm thấy mặc kệ trường hợp xã giao tử vong nó gượng gạo thế nào thì chỉ cần mị hông xấu hổ, xấu hổ chính là kẻ khác.
Cho đến đêm nay --
Chưa đầy 1 giờ liền xảy ra hai trận xã giao tử vong, trận nào trận nấy cũng khiến cho con người hít thở không xong.
Rõ ràng là muốn lợi dụng tình cảm bạn học sau đó lại sử dụng năng lực bản thân để nói cho anh ta biết viễn cảnh và sự phát triển của dự án.
Kết quả biến khéo thành vụng.
Từ ngay bắt đầu, ánh mắt Tạ Bắc Từ nhìn cô đã đầy ẩn ý.
Điều này khiến cô cảm thấy chính mình quả thực như một cô gái si mê la liếm anh ta nhiều năm. Hốt hoảng vô cùng, còn hơn chơi game kinh dị nữa.
Cuối cùng cô chỉ biết cúi đầu, lúng túng ngồi xuống rồi ăn xong bữa cơm.
Tạ Bắc Từ vừa rời đi, Dư Âm liền tiến hành một cuộc tố cáo thê thảm với Tào Nhất Trí: "Tào Nhất Trí, tui muốn block ông!!"
Tào Nhất Trí vẫn không biết hiệu quả của đoạn voice chat đó mang lại.
Mặt đầy dấu chấm hỏi: "Tui làm seo? Ngon lành cành đào tự nhiên đi block tui làm giề?"
"Chỉ vì tui không nói cho bà biết, Tạ Bắc Từ đang ở trong xe của tui? Tui cho rằng việc này qua rồi, sao vẫn còn giận?"
"Nói nữa, tui còn gửi tin nhắn báo trước cho bà để bà tô thêm chút son, đổi trang phục, ăn diện xinh đẹp một chút. Bà chắc phải nghĩ rằng là có người khác chứ."
"Cóc phải chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-van-luon-treu-gheo-anh/218157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.