Tống Ngưỡng cầm điện thoại ngồi xổm trong góc, mãi vẫn không biết nên trả lời thế nào. Hầu như trước đó Lý Tầm đã toàn trêu cậu rồi, điều này khiến cậu rất ngượng ngùng, nhưng cũng chỉ cười xòa một cái là xong chuyện. Chỉ có lần này là cậu không cảm thấy xấu hổ chút nào, chỉ thấy kỳ lạ.
Mặc dù quan hệ riêng của bọn họ rất tốt, thậm chí còn thuê nhà sống chung với nhau nhưng khi ở trường, Lý Tầm là giảng viên, cậu là sinh viên, giữa hai người đều giữ khoảng cách và thái độ đúng mực rất ăn ý. Còn câu đùa vừa xong rõ ràng đã vượt quá giới hạn, trái ngược với bình thường.
Cậu nhìn chằm chằm ảnh đại diện trên màn hình, hồi tưởng lại rất nhiều chuyện.
Buổi tối vắng lặng hôm ấy, Lý Tầm về đến nhà rồi lại lượn lờ hàng quán, mang theo bánh trứng nướng nóng hổi chờ cậu ở ga tàu.
Mỗi lần bắt được cậu nói chuyện với bạn học nữ cùng lớp, vẻ mặt anh không được vui cho lắm.
Trước khi thi đấu tuần trước, trước mặt bao nhiêu người, anh kề sát bên tai cậu, chỉ vì hỏi cậu muốn phần quà nào.
Còn có câu nói anh cố ý xoay người nói cho cậu biết trên hành lang câu lạc bộ———-Nhưng gu của một người sẽ thay đổi.
…
Từng hành động nhỏ không đáng chú ý lần lượt xâu kết thành chuỗi trong đầu cậu, hiển hiện thành một hình ảnh.
Dưới vầng sáng ấm áp, từng ánh mắt, giọng điệu, khóe miệng cười của Lý Tầm đều được phóng đại, chỉ lối cho suy nghĩ của cậu mau tìm tòi nghiên cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-chuc-vo-dich-deu-thuoc-ve-anh/1193102/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.