Đúng 12 giờ, câu lạc bộ mở kênh livestream, chỉ trong gần mười phút mà hiện trường không còn chỗ ngồi, tiếng người huyên náo, điều này nằm ngoài dự đoán của các vận động viên. Bởi dù có là giải đấu bắn cung toàn quốc thì khu vực khán giả cũng vẫn rất thưa thớt.
Có hơn một nửa người có mặt là fan của Liêu Đình Viễn. Bọn họ mặc trang phục cổ vũ màu trắng, đầu đội mũ, trong tay cầm đèn led và banner đặt làm riêng, rõ ràng đã biến nơi này thành một cuộc gặp mặt hiếm hoi giữa thần tượng và người hâm mộ.
Tống Ngưỡng ngồi ở khu nghỉ ngơi ngoài trời, nhỏ giọng cảm khái: “Có fan sướng ghê, phô trương cứ như ở concert vậy.”
Lý Tầm cong khóe miệng, không cảm thấy ngưỡng mộ lắm. Bởi anh đã từng được chứng kiến cảnh tượng hoành tráng hơn thế này nhiều rồi.
Ở mỗi trận đấu trên đấu trường quốc tế luôn có một nhóm người như vậy, họ mặc áo phông đỏ chót đi cổ vũ, trên gương mặt in con dấu hình quốc kỳ, giơ cao lá cờ đỏ cách mạng và biểu ngữ trong tay lên, trên tấm băng rôn to đùng in sáu chữ ngắn gọn——-Đội tuyển Trung Quốc cố lên!
Một tập thể không phân biệt tuổi tác, dân tộc, vùng miền, nghề nghiệp, vượt thời gian và không gian gặp nhau tại địa điểm thi đấu, vì sự vinh quang đỏ thắm mà hồi hộp, căng thẳng, hò hét, rơi nước mắt.
Anh xoa nhẹ đầu Tống Ngưỡng, hi vọng sẽ có một ngày, bông lúa mạch nhỏ trước mặt anh cũng có thể đón được ánh sáng vinh quang rực rỡ thuộc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-chuc-vo-dich-deu-thuoc-ve-anh/1193099/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.