Người bình thường nghe thấy câu này sẽ nhìn vào ánh mắt vừa thâm tình vừa nóng bỏng của đối phương rồi nảy sinh một vài liên tưởng nào đó, nhưng Lý Tầm rất không bình thường.
Thông qua sự miêu tả hàm súc của Tống Ngưỡng, trong đầu anh hiện ra bóng dáng một cô gái trẻ có vẻ ngoài ngây thơ nhưng tính cách cực kỳ bạo lực, “wow” một tiếng, nói: “Gu em được đấy nhóc.”
Vẻ mặt và cách trả lời của anh đều quá tự nhiên, Tống Ngưỡng biết ngay anh đã nghĩ đi đâu rồi, bất đắc dĩ trả lời: “Đúng vậy, từ nhỏ gu của em đã không giống với người khác, người em thích người khác rất khó tưởng tượng được, đôi lúc ngay cả bản thân em cũng cảm thấy rất khó tin.”
“Ồ.” Vẻ mặt Lý Tầm bừng tỉnh, hỏi: “Chẳng lẽ em thích kiểu hư hỏng à?”
“…” Tống Ngưỡng thở dài một hơi, đến tột cùng sao cậu lại thích người đàn ông này thế.
Mạch não này.
Hay lắm.
Lý Tầm xuống dưới tầng mua hai phần cơm trưa, một phần là cháo hoa đưa cho Tống Ngưỡng, một phần cho bản thân anh.
Mũi Tống Ngưỡng sắp kề sát tới bát của anh.
“Thịt kho tàu của anh thơm quá đi…”
“Chẳng phải em không có khẩu vị sao?” Lý Tầm gắp một miếng thịt ba chỉ nạc mỡ đầy đủ, cố ý dừng trước chóp mũi Tống Ngưỡng một giây, để cậu há mồm đảo mắt xong mới nhét mạnh vào trong miệng mình.
Tống Ngưỡng khuấy bát cháo loãng nhạt nhẽo, vẻ mặt ai oán nhìn anh chằm chằm.
Lý Tầm gắp mấy cọng rau mùi trong phần mình rồi đặt vào trong bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-chuc-vo-dich-deu-thuoc-ve-anh/1193075/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.