Buổi trưa, anh xếp hàng hơn 10 phút để mua tóc trên trán đã bị mồ hôi làm ướt dính hết vào đầu rồi. Tôi lấy khăn giấy đưa qua để anh lau mồ hôi.
Nhưng mà giống như anh không hiểu ý tôi lắm.
Anh lấy khăn giấy lại lần nữa cầm cây kem, sau đó lấy khăn giấy bọc cây kem rồi mới đưa cho tôi.
Mặt tôi và 3 người bạn cùng phòng đơ ra.
Tôi thề tôi không hề có ý đó!!!!
Tiết Trì dùng tay ấn lưng ghế, cúi đầu nói với tôi: "Đi thôi, chút nữa tôi có việc, tôi đưa cậu về trước."
"À được."
Tôi nhìn bạn cùng phòng Tiểu Đường, Mãn Mãn và A Từ, bạn cùng phòng của tôi đồng loạt quay lên nhìn trời.
Tôi:...
Cười xỉu, ngay cả "tạm biệt" cũng không dám nói sao?
5.
Tôi ở trong trường, cũng gặp Trì Uẩn mấy lần.
Lần đầu tiên là kì huấn luyện quân sự, Trì Uẩn có rất nhiều tài nghệ, duy chỉ có múa là tốt hơn mấy phần, lúc nghỉ ngơi trong kì huấn luyện cô ấy sẽ lên biểu diễn cái gì đó.
Lúc học quân sự trường luật của chúng tôi học gần với khoa triết học, đợi lúc Trì Uẩn múa xong lớp chúng tôi cũng sẽ sôi nổi vỗ tay, hò hét cổ vũ.
Tiết Trì ngồi trong đám đông cũng vỗ tay theo.
Mặc dù biểu cảm của anh rất khó đoán, nhưng tổng thể nhìn vào thì tôi cảm thấy đó là thái độ đánh giá cao.
Giữa cao thủ luôn có một sự xem trọng lẫn nhau! Tôi hiểu!
Mấy lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-trang/2793393/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.