2 tháng sau
“Oẹ…oẹ…oẹ” Tuyết Nhi ngửi thấy mùi cá do anh nấu liền không thể chịu được mà nôn khan
“Vợ, em sao thế?”
“Em không sao”
“Không sao là không sao thế nào. Em theo anh, chúng ta đi bệnh viện”
Không cần chờ sợ đồng ý anh cứ vậy mà bế cô ra xe. Vừa đi anh vừa gọi cho Đặng Luân
“Cậu sắp xếp bác sĩ ở bệnh viện Y, tôi đang trên đường đến đó”
“Sếp bị làm sao ạ?”
“Hỏi ít thôi, đi thu xếp đi”
“Vâng vâng”
…
Tại bênh viện Y
“Chúc mừng thẩm Tổng, phu nhân đã mang thai được 8 tuần rồi ạ” bác sĩ đưa cho anh giấy xét nghiệm
Anh cầm tờ giấy tay không khỏi run rẩy vì vui mừng. Ra khỏi phòng khám anh ôm lấy cô.
“Cảm ơn em…anh được làm cha rồi”
Cô cũng chỉ biết ôm anh cười. Cô không ngờ rẳng bấy lâu nay trông người mình lại có một sinh mệnh bé nhỏ.
“Anh phải báo về bên nhà. Chắc cha mẹ vui lắm”
“…”
“À thôi tí, anh đưa hai mẹ con qua nhà chính luôn” vừa nói tay anh vừa xoa bụng cô
Đúng là đàn ông dù lớn đôi khi cũng chỉ là những đứa trẻ to xác
…
“Thưa mẹ, cha con mới về ạ” Tuyết Nhi lễ phép
“Vào đi con con” bà Thẩm niềm nở
“Mẹ có con dâu là quên luôn con trai rồi sao?”
“Cái thằng bé này, vào đi”
Khải Phong ôm eo, đỡ lấy cô từng bước đi.
“Em vẫn bình thường, tự đi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-khong-co-chung-ta/3384080/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.