"Cô ngồi im đó chờ tôi"
"Anh đi đâu?"
"Đi nấu ăn chứ đi đâu, tay cô thế kia thì nấu nướng gì nữa"
"Anh cũng mà cũng biết nấu ăn sao?"
"Tí thử cô sẽ biết"
Anh đi thẳng vào phòng bếp nấu ăn.
Tuyết Nhi nhìn anh khẽ cười, tuy lời nói của anh có chút khó nghe nhưng hành động của anh vô cùng ấm áp, cô cảm nhận rõ được điều đó.
Ai cũng nói dáng vẻ của một người đàn ông khi làm việc là quyến rũ nhất. Cô thì không biết lúc anh làm việc trông ra sao nhưng nhìn anh nấu ăn, quả thật là rất hút hồn.
Gương mặt chăm chú, mãi tóc khẽ rủ xuống che đi một bên trán, cô chỉ muốn ngắm mãi kiệt tác nhân gian này thôi.
Tay ái sơ mi vì vend qua loa nên bị tuột xuống, tay anh thì đang bẩn, tính rửa tay để vén áo thì Tuyết Nhi chạy tới.
"Để tôi" nói rồi cô nhanh chóng vén lên giúp anh
"Hay để tôi phụ anh làm bếp nhé"
"Tay cô đau, để tôi được rồi"
"Tôi đỡ rồi để tôi làm phụ anh"
Thấy cô nhiệt tình anh cũng không nỡ từ chối liền đồng ý với cô.
Hai người cứ vậy mà làm xong bữa tối. Nhìn hai người như vợ chồng son vậy.
"Cô lấy bát đũa ra để tôi bề đồ"
Nghe vậy cô cũng đi chuẩn bị bát đũa.
Khải Phong gắp cho cô miếng sườn, anh nhìn cô với ánh mắt mong chờ, vì đây cũng là lần đầu anh nấu cho người khác ăn sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-khong-co-chung-ta/2874348/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.