Vì sáng nay bay sớm nên cô phải đặt báo thức từ 5h, còn dậy soát lại đồ xem có thiếu thứ gì không rồi xuống nhà chuẩn bị bữa sáng cho anh.
Tiếng chuông báo thức kêu lên, nhưng ngủ say quá nên Tuyết Nhi chẳng nghe thấy gì cả. Còn người nằm bên cạnh là Khải Phong thì lại bị tiếng khó chịu đó đánh thức.
Anh với lấy máy cô rồi tắt.
"Em làm gì mà đặt báo thức sớm vậy?" Khải Phong khẽ lay người cô.
"Ơ anh tỉnh giấc rồi à? Em đặt dậy sớm còn chuẩn bị chút đồ, chẳng phải nay đi sớm sao?"
"Tiếng báo thức của em to vậy mà em không nghe thấy sao? Em bị miễn nhiễm với báo thức đấy à?" Anh cười cười trêu cô.
"Mới sáng ra anh đã trêu em rồi. Anh ngủ tiếp đi em dậy chuẩn bị chút đồ. Xíu em gọi anh dậy sau"
"Ừm"
Tuyết Nhi vào phòng vscn rồi xếp đồ cho mình. Hôm qua mới chỉ xếp đồ của anh thôi. Còn đồ của cô thì giờ mới soạn.
Đây là lần đầu đi cùng anh, có cả Hạ Kim cũng có thể được coi là kẻ địch của cô. Lần này đi nhất định không được để thua kém. Nhưng mà tủ đồ của cô...
"Haizzz...sao chẳng có bộ nào đẹp hết vậy?" Cô mở tủ đồ nhìn mà có chút thất vọng.
Tủ của cô chỉ toàn những bộ quần áo bình thường, thoải mái, dễ vận động. Bây giờ mang những bộ này đi là thua cô thư kí kia từ cái nhìn đầu tiên rồi.
"À, mình nhớ ra rồi"
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-va-anh-khong-co-chung-ta/2873563/chuong-53.html