Hắn nhìn thấy nó thì vui mừng, nhưng sau đó thì nó và nhỏ bỏ đi cùng với BTS. Còn hắn bây giờ bỗng thấy tim mình nhói đau, như bị ai đó đâm một nhát vào tim vậy, cảm xúc của hắn bây giờ lẫn lộn. Thấy vậy hắn liền chạy về phía nó, mặc cho Hồng đứng đó nhìn hắn như trời trồng:
_ An,An _ Hắn kêu gào thảm thiết nhưng nó vẫn cứ đi như ko thấy hắn. Và lúc đó thì hắn đã đuổi kịp nó và nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của nó.
Nó cố gắng để làm như ko quen biết với hắn và cố lau đi những giọt nước mắt còn trên má mình, thì đột nhiên có một bàn tay săn chắc nắm lấy bàn tay nhỏ của nó. Nó ngạc nhiên quay lại thì thấy khuôn mặt tuấn tú của hắn đập vào mắt, theo phản xạ thì nó vội giật tay mình ra khỏi bàn tay của hắn
_ Em ko nhận ra anh sao?
_ Tại sao tôi laij phải nhớ một người ko quen biết và lại còn ko thích tôi cơ chứ, với laij tôi có quen anh sao? _ Nó nhìn hắn khinh bỉ và nói một câu khiến hắn như bị ai đó đâm một nhát dao vậy
_ Em vẫn còn giận anh chuyện đó sao, anh sẽ từ từ giải thích cho em biết, nhưng em hãy cho anh một cơ hội có được ko? _ Hắn van xin nó nhưng nó vẫn vô tâm như chưa từng quen biết hắn
_ Cơ hội, tôi khinh, tôi với anh chẳng còn quan hệ gì hết tôi xin anh từ ay đừng làm phiền tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ut-nha-ta-biet-yeu-roi-nha-bangtan-boys/3142977/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.