[Thương Âu]: Em đang làm gì vậy? Đã tỉnh chưa?
Miên Lễ đang lái xe nên không tiện nhắn tin đáp lại anh, cô mở luôn ghi âm rồi gửi đi cho anh.
“Em tỉnh rồi.”
Thương Âu có một đôi tai rất thính nên chỉ nghe một lần, anh liền phát hiện ra có tiếng động cơ xe xen lẫn với tiếng nói của cô trong một đoạn ghi âm chỉ dài vỏn vẹn có hai giây, liền gọi điện thoại luôn cho cô.
Miên Lễ đeo tai nghe không dây, gõ gõ lên tai hai cái là kết nối được cuộc gọi rồi.
“Em mới dậy nhưng đã vội đi đâu vậy?”
“Có đi đâu xa mấy đâu mà sao anh lo lắng như thế? Em đi mua bịch muối thôi mà?”
“Đừng có nói dối anh như vậy. Em không phải là người sẽ nấu ăn vào lúc mới chớm chiều như vậy đâu. Nói thật, đang đi đâu đấy?”
Miên Lễ còn đang muốn cố chấp nói “em nổi hứng ăn sớm”, nhưng Thương Âu ở đầu dây bên kia đã cắt đứt ý định phản bác ấy của cô.
“Anh đã gọi cho A Mặc và biết tối nay em đã đặt một bữa ăn ở một nhà hàng Pháp rồi. Không nổi hứng ăn sớm gì hết. Em mà còn nói dối anh nữa là lần tới anh cắm rễ luôn ở nhà em đấy.”
Cái con người này!...
Miên Lễ biết nếu cô còn làm trái lời anh nữa thì đảm bảo thánh này tiếp tới sẽ hành hạ tấm thân liễu yếu đào tơ này mất, vì vậy nên cô chỉ còn biết không cam phục mà nói thật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-uong-buong-lai-cho-la-em-hu/2908200/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.