Buổi tối ngày hôm ấy, Tiêu Vân Hầu đi đi lại lại ở trong văn phòng làm việc không dám quay về nhà, cuối cùng sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng Tiêu Vân Hầu cũng đau đớn đưa ra quyết định.
Phải thành thật đi khai báo nếu như còn muốn sống tiếp thôi. Có thể sẽ phải mất vài khúc xương sườn nhưng thà thế còn hơn là bị cô chủ Hạ quyền cao chức trọng quay lưng lại với mình.
Tiêu Vân Hầu cố để không tưởng tượng những cảnh tượng kinh thiên động địa, máu chảy thành sông đang bời bời ở trong não, nhưng biết làm thế nào bây giờ? Chết anh ta mất thôi…
Tiêu Vân Hầu lái xe trong trạng thái bủn rủn tay chân xuống Tứ Hợp Viện của Miên Lễ, lúc đứng trước cửa nhà cô, anh ta hết giơ tay lên rồi lại ngần ngại rụt tay về, cuối cùng vẫn phải nhịn đắng nuốt cay mà run rẩy đưa ngón tay trỏ lên ấn chuông cửa.
“Dinh dong\~”
Tiếng chuông cửa lanh lảnh vang lên lên mang theo bao tâm trạng căng thẳng của Tiêu Vân Hầu đẩy lên cao đến cực độ.
“Xin hỏi ai vậy?”
Ra rồi!
Tiêu Vân Hầu mở trừng mắt sau khi đang run rẩy nhắm nghiền, nhưng người ở trước mặt anh lại không phải là chủ nhà Miên Lễ mà lại là bạn trai của cô – Thương Âu.
Cả hai đều đưa mắt nhìn nhau.
“Anh là ai vậy?”
Thương Âu là người cất tiếng trước, đôi mắt cẩn thận dò xét trên người của Tiêu Vân Hầu xem có điểm gì khác thường không.
Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-uong-buong-lai-cho-la-em-hu/2908185/chuong-65.html