Sau nửa tháng nằm nghỉ ngơi và để các bác sĩ theo dõi, cuối cùng sức khỏe của Miên Lễ cũng đã hoàn toàn được khôi phục trở lại.
Cô đã có thể đi lại và sinh hoạt như bình thường, thậm trí là khỏe hơn cả trước.
Cô đã không còn ho khan nhiều như trước nữa, hai cánh phổi tưởng như đã mục ruỗng nay không còn xuất hiện những cơn đau âm ỉ kéo dài. Mọi người cũng không cần phải thấy cảnh cô len lén trốn vào trong một góc ít người để ý đến để uống những liều thuốc ho đắng chát ấy nữa.
Miên Lễ gần như đã sắp khỏi bệnh rồi.
Ca phẫu thuật ghép phổi kia thành công đúng là một kì tích. Sau hơn chụ giờ làm việc trong phòng phẫu thuật, đã có mấy vị bác sĩ kiệt sức mà phải nằm nghỉ ngơi vài ngày mà, nhưng nói chung tất cả đều vô cùng nhẹ nhõm.
Mùa đông đã qua, hiện tại đã là ngày Tết Nguyên Đán.
“Thương Âu…”
Thương Chiểu nhìn Thương Âu - người em trai yêu quý của mình hôm nay đã trở về quê cùng với Miên Lễ để đón Tết với mọi người.
“Anh yêu em.”
“Hơ…”
Thương Âu đờ đẫn nhìn Thương Chiểu đột nhiên chu môi ra rồi vồ đến ôm lấy người mình, hốt hoảng vội đẩy anh trai ra.
“Anh bị làm sao vậy???”
“Anh yêu em! Đồ tiểu tử đáng ghét này! Anh trai yêu em nhiều lắm!!!”
“Tha!”
Miên Lễ đứng bên cạnh chị dâu của mình, há miệng nhìn hai người bọn họ rượt nhau quanh nhà.
“Anh ấy đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-uong-buong-lai-cho-la-em-hu/2908159/chuong-80.html