Editor: Mộ
Trong phòng bao của một nhà hàng, Hứa Thuần chuyên chú rót trà, càng lâu thì cô càng mất bình tĩnh.
Cuối cùng cánh cửa phía sau cũng bị đẩy ra, giọng nói ấm áp cất lên khiến bàn tay vững vàng của cô run lên bần bật, một chút nước trà cũng bị văng ra ngoài.
“Hứa Viêm, chỗ này khó tìm quá.”
Những người khác đang mải tám chuyện đều quay đầu lại, Hứa Thuần do dự một lúc cũng liếc mắt nhìn sang.
Người vừa mới nói chuyện đang khoác tay vai một cô gái, hai người vừa mỉm cười vừa bước vào.
Tất cả mọi người đều đang ăn cơm nhưng Hứa Viêm vội vàng đứng dậy, anh ấy bước đến chào hỏi và nhiệt tình kéo họ về chỗ. Hứa Viêm đã để sẵn chỗ trống cho họ, là vị trí ngay trước mặt Hứa Thuần, chỉ cần cô ngẩng đầu lên sẽ nhìn thấy bọn họ.
Hứa Thuần cúi gằm mặt và lặng lẽ nghịch điện thoại.
Phó Nhất Nam ngồi ngay bên cạnh, bởi vì ban sáng Hứa Thuần lỡ miệng bảo rằng mình phải tham gia một bữa tiệc để giúp đỡ anh trai nên cô nàng tí tởn đòi theo để ăn cơm chùa.
Sau khi biết cô gái mà Hứa Viêm thích là bạn gái của hội trưởng hội học sinh, cô ấy vô cùng sốc và nói rằng mình không thể bỏ lỡ cảnh tượng tranh giành bạn gái ngàn năm có một này.
Phó Nhất Nam bảo đến là đến luôn, Hứa Thuần không cản được cô ấy, hơn nữa nếu có cô ấy ở cùng cô sẽ không thấy xấu hổ khi đối diện với toàn bạn học của Hứa Viêm.
Phó Nhất Nam không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tung-thu-quen-anh/1015818/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.