Editor: miemei
Lâm Dư Hi hẹn Ngải Vi đi ăn trưa.
“Cậu với Chu Tử Chính phát triển ngọt ngào chứ?”
“Không tệ.”
Ngải Vi chớp chớp mắt: “Vậy bệnh của anh ấy, ổn chưa?”
“Sắp rồi.”
“Trong nhà có một bác sĩ Trung Y tốt thật, không có việc gì thì xoa bóp, có chuyện gì thì châm cứu, cả người đều thoải mái.”
“Cậu có chuyện gì mình cũng thể châm cứu giúp cậu mà, đáng tiếc bệnh của cậu hết cứu nổi rồi.”
Ngải Vi tức tối liếc cô một cái: “Hiện giờ mình đang trong thời kì sau thất tình, tâm hồn đặc biệt yếu ớt, cần súp canh của cậu bổ sung cho một chút. Tối nay mình đến nhà cậu ăn chực, uống chực, ngủ chực.”
Lâm Dư Hi “ách” một tiếng: “Hôm nay…… không được!”
“Tại sao?”
“Bây giờ, mình, ở nhà của Vince rồi.”
Ngải Vi ngạc nhiên không khép miệng lại được: “Hai người, sống chung nhà rồi hả?!”
“Là chung nhà, không chung phòng.”
Ngải Vi ngơ ra một giây, cúi gằm đầu: “Haiz, ngay cả cậu cũng…… Mình đây lại cô đơn một mình, chán quá đi!”
Lâm Dư Hi suy nghĩ một lúc: “Hay là, tối nay cậu đến ăn cơm chung? Dù sao mình cũng muốn nấu canh, phân lượng dành cho hai người rất khó nấu.”
Ngải Vi ngờ vực: “Mình làm bóng đèn sáng rực như vậy, Chu công tử sẽ không giết mình chứ?”
“Anh ấy sẽ không làm vậy đâu.”
-----
“Anh sẽ làm vậy đấy!”
“Hả?”
“Anh mới vừa theo đuổi em đến tay, ôm còn chưa ấm, mà cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tron-khong-thoat-tay-anh-dau/2327811/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.