Editor: miemei
“Cô ấy tên là Lưu Văn Thanh, từng là bệnh nhân của ông ở Tô Châu, đúng không?”
“Phải.”
“Cô ấy qua đời vào 25 năm trước, có biết vì sao không?”
Diệp Cẩm An đứng lên: “Phản đối, bệnh nhân ở Tô Châu không liên quan đến việc lấy chứng nhận ở Hong Kong.”
“Thưa quý tòa, bệnh nhân này có quan hệ rất lớn với Lâm Chi Hiên, tôi có thể chứng minh bao nhiêu năm nay Lâm Chi Hiên không thi bằng bác sĩ trung y không phải do không có thời gian, mà là vì ông ta đã phạm vào một vụ án lớn ở Đại Lục, cho dù dự thi cũng sẽ không thể thi được.”
Quan tòa gật đầu: “Có thể tiếp tục đưa ra câu hỏi.”
Trần Diệc Kiệt nhìn Lâm Chi Hiên: “Mời ông trả lời cô ấy chết như thế nào.”
“Tự sát.”
“Nói chính xác hơn là tự sát vì tình. 25 năm trước, lúc ông trị cho cô ta, cô ta đã yêu ông. Ông biết rõ cô ta có tình ý với ông, vẫn tiếp tục chữa trị cho cô ta, cuối cùng, sau khi ông từ chối cô ta, cô ta đã nhảy lầu tự sát. Vì chuyện này mà ông bị xử phạt hành chính, bị thu hồi bằng trung y, nguyên nhân là ông đã làm ra chuyện trái với y đức dẫn đến cái chết của bệnh nhân.”
“Chuyện không phải như vậy!” Lâm Chi Hiên kêu lên.
Trần Diệc Kiệt lấy một phần tài liệu ra, trình lên quan tòa.
“Thưa quý tòa, đây là thông báo Lâm Chi Hiên bị xử phạt hành chính, thu hồi bằng trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tron-khong-thoat-tay-anh-dau/2327796/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.