Editor: miemei
Hai người đi tới suối phun âm nhạc ở ngoài khách sạn, Chu Tử Chính chỉ vào một quán bar ở đằng trước cách đó không xa.
“Năm đó anh gặp phải cô gái kia ở ngay chỗ này. Đừng nhìn cô ấy trắng trẻo, thanh tú như bây giờ, năm đó cô ấy gầy lắm, gò má hóp cả vào, lại trang điểm đậm nữa, lúc anh nhìn thấy cô ấy, thật sự bị dọa giật cả mình, tưởng đâu thấy ma nữa chứ.”
“May mà anh kéo cô ấy từ quỷ môn quan về.”
“Lúc đó chỉ là nghé mới sinh không sợ cọp. Sau khi xảy ra chuyện, mẹ anh bay qua Mỹ thăm anh, vừa thấy anh thì ôm anh mà khóc. Anh hứa với bà sau này sẽ không bao giờ làm chuyện kích động như vậy nữa, ai ngờ hơn 5 năm trước anh lại kích động một lần nữa. Anh luôn cảm thấy lúc xảy ra tai nạn xe là mẹ anh đang phù hộ anh, anh mới có thể thoát khỏi thần chết một lần nữa.”
“Vậy bây giờ sẽ không có chuyện gì khiến anh kích động nữa chứ?”
Chu Tử Chính ôm lấy cô: “Có chứ, vừa nhìn thấy em là anh kích động ngay.”
Lâm Dư Hi liếc anh khinh bỉ: “Chúng ta có thể trò chuyện nghiêm chỉnh được không?”
“Được rồi, đổi cách nói khác. Ngoài em ra, không có gì có thể làm anh kích động nữa.”
Cách nói này đỡ hơn à? Thôi bỏ đi, không so đo nữa, bởi vì tiếng nhạc vang lên, màn biểu diễn của suối phun âm nhạc bắt đầu rồi.
Cột nước bao la đung đưa theo điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tron-khong-thoat-tay-anh-dau/2327774/chuong-49-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.