Editor: miemei
Chu Tử Chính bao trọn một chiếc máy bay chuyên dụng về Hong Kong, chỉ là khi anh nhấn mạnh hai chữ “bao trọn” ở trước mặt Lâm Dư Hi, thì cô không có bất kỳ phản ứng gì. Tống Thành Trạch thì lại phản ứng rất mạnh mà nịnh nọt: “Làm một lần rung trên không, nói không chừng cô ấy sẽ bị rung đến tỉnh đấy.”
Chu Tử Chính liếc anh ta một cái: “Cậu muốn rung thì cứ tự nhiên, đừng có khoe khoang trước mặt người tàn tật.”
“Cũng phải, dựa vào một chân không chống đỡ được.” Đột nhiên Tống Thành Trạch cảm nhận được sát khí ập vào mặt.
“Một nửa tiền hoa hồng còn lại của cậu cũng mất luôn rồi.”
Tống Thành Trạch oan ức: “Cũng đâu có nói là cái chân kia của anh không được đâu, trừ tiền hoa hồng kiểu này ác quá.”
“Được, vậy thì dùng một cái chân của cậu đổi lại tiền hoa hồng của cậu đi. Rốt cuộc là trái, phải hay giữa, chúng ta bốc thăm quyết định.”
Tống Thành Trạch cười ha ha: “Chân nào của tôi đều rất hữu dụng, không cần đổi đâu. Boss, anh khát rồi phải không? Nào, uống ly nước đi.”
Chu Tử Chính nhìn sang Ngải Vi ngồi cùng với Lâm Dư Hi: “Đâu chỉ khát? Tôi đói khát luôn ấy. Đi, đi đuổi vợ cậu đi đi.”
Tống Thành Trạch kêu gào: “Đuổi vợ tôi đi, vợ anh cũng không cũng đâu thể giúp anh thỏa mãn cơn đói khát! Boss, chỉ nhìn mà không được ăn càng đau khổ hơn đó, vợ tôi suy nghĩ cho anh thôi đấy.”
Sát khí trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tron-khong-thoat-tay-anh-dau/2327762/chuong-53-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.