Editor: miemei
Đôi mắt của đám phóng viên trừng lên như cái chuông, thấp giọng hỏi bên tai thợ chụp ảnh: “Chụp hết rồi chứ?”
“Đương nhiên, ánh mắt của hai người đó giống như muốn phun lửa vậy, còn đặc sắc hơn phim ảnh nữa.”
Sau khi Lý Thuần Nhất yên lặng đi khỏi, Tống Thành Trạch đến gần Chu Tử Chính, giọng tức tối: “Cái gã vô sỉ này chính là thừa dịp hôm nay đến giành danh tiếng mà, boss, có cần tôi đi xử hắn ta không?”
“Xử anh ta thế nào? Vứt vỏ chuối trước mặt anh ta à?”
Tâm trạng của boss rất tệ, nịnh bợ lại không thành, Tống Thành Trạch tự giác im miệng.
Gút mắc trong lòng của Chu Tử Chính càng thắt càng chặt, món quà mà anh nghĩ rằng không chê vào đâu được lại không hề dự đoán được bị món quà càng ghê gớm hơn của Lý Thuần Nhất đập nát, ngay trước mặt Lâm Dư Hi. Anh nuốt nước miếng một cách khó khăn: “Ngày mai lập tức đi điều tra chuyện phố Minh Tâm một chút.”
“Đã biết.”
Đền đáp trị giá 500 triệu, cứ không tin anh ta thật sự cam lòng buông bỏ đấy?
-----
Lúc Lâm Dư Hi ra khỏi nhà vệ sinh, một nhân viên công tác đưa một phong thư trắng tới. Cô nhận lấy rồi mở ra, bên trong có một bức vẽ, nói chính xác hơn đó là bản thiết kế xây dựng lại thôn Minh Tâm. Tên của bản thiết kế là: Xích Tử Tâm*.
(*: Xích Tử: trẻ sơ sinh – xích tử tâm: hình dung trái tim lương thiện, thuần khiết của con người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tron-khong-thoat-tay-anh-dau/2327751/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.