Editor: miemei
Dù sao hai đứa bé cũng không đủ tháng, bác sĩ đưa hai bé đến phòng bệnh đặc biệt dành cho nhi đồng. Lâm Dư Hi được đưa vào phòng phẫu thuật, Chu Tử Chính ở bên ngoài nóng ruột chờ đợi. Tống Thành Trạch và Ngải Vi vội tới, thấy vẻ mặt nặng nề của Chu Tử Chính, trong một lúc không biết nên chúc mừng hay là an ủi.
Qua một lúc, Ngải Vi vẫn quyết định kéo chủ đề tán gẫu lên để phân tán sự chú ý: “Chu công tử, hai bé cưng của anh tên là gì thế?”
“Chưa nghĩ xong.”
“Hay là chị kêu là Chu Vịt Con, em kêu là Chu Heo con đi, kỉ niệm cho câu chuyện tình yêu của hai người.”
Chu Tử Chính mỉm cười nhàn nhạt: “Anh nói với Liz kêu là Chu Kim Mỹ, Chu Ngân Soái.”
“Tên hay! Hợp trào lưu!” Ngải Vi vỗ tay.
Đột nhiên phòng sinh vang lên tiếng kêu: “Mời bác sĩ Hoàng Sâm, bác sĩ Trần Minh Đức đến phòng phẫu thuật lầu ba ngay lập tức.” Không lâu sau, hai bác sĩ vội vàng chạy tới, Chu Tử Chính kêu lại một cô y tá đi ra từ phòng phẫu thuật: “Hiện giờ Lâm Dư Hi thế nào rồi?”
“Chúng tôi đang cứu vớt.” Y tá kêu hai bác sĩ, “Bác sĩ Hoàng, bác sĩ Trần, mời đi theo tôi.”
Cứu vớt? Mặt của Chu Tử Chính trắng bệch.
Một tiếng đồng hồ, hai tiếng đồng hồ, ba tiếng đồng hồ…… Trong lúc đó lại kêu thêm hai bác sĩ nữa vào phòng phẫu thuật. Mỗi lần Chu Tử Chính đều nóng ruột đến nỗi không thể nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tron-khong-thoat-tay-anh-dau/2327715/chuong-71-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.