Lúc Minh Nhan mặc quần áo lại lần nữa đã là giữa trưa rồi.
Mạc Dịch Hiên cũng cảm thấy mỹ mãn mà mặc quần áo vào, hắn lấy từ trong túi ra một cái hộp, giống như đang hiến vật quý mà đưa đến trước mắt Minh Nhan. “Tặng em đó, xem có thích không?”
“Cái gì vậy?” Minh Nhan tò mò nhận lấy, mởi quà ra dưới ánh mắt chờ mong của người nào đó.
“A, trái tim có cánh, số lượng rất ít trên thế giới nha?” Minh Nhan có chút không thể tin được vào hai mắt của mình, cô vẫn mong có ngày được tận mắt nhìn thấy trái tim có cánh nhưng giờ đây nó lại đang nằm trong tay cô a.
“Cám ơn anh.” Minh Nhan có chút nghẹn ngào nói với Mạc Dịch Hiên, nếu nói không cảm động thì là nói dối, hiện tại cô cảm động muốn chết a.
Mạc Dịch Hiên cười dịu dàng, nâng tay vuốt nhẹ mái tóc của cô, trêu chọc nói. “Chỉ có một câu cảm ơn đơn giản vậy thôi sao, không có quà tạ lễ thực tế một chút sao?”
Nói xong còn chỉ chỉ vào môi mình, ý bảo hắn muốn cô tạ lễ hắn bằng cái gì.
Minh Nhan mặt ửng đỏ, tuy rằng cô đã cùng hắn trên giường rất nhiều lần, nhưng muốn cô chủ động hôn một người con trai thực sự rất khó a, cô nhăn nhó, nhưng nể tình trái tim có cánh nên cô nhón chân hôn lên bờ môi của hắn.
Cô hôn như chuồn chuồn lướt nước, vừa định lùi lại, một bàn tay của Mạc Dịch Hiên đã ôm lấy thắt lưng của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/1937784/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.