Phản ứng đầu tiên của Minh Nhan là sửng sốt. “Anh nói gì?” Trễ thế này rồi, chẳng lẽ bây giờ cô còn phải báo cáo công việc sao.
Cô không chút suy nghĩ, nhắm mắt lại than thở. “Nhiệt liệt hoan nghênh tổng tài trở về, công việc của tuần này tất cả đều bình thường, xin tổng tài yên tâm.”n nghênh xong rồi hẳn là không có việc gì nữa chứ. Minh Nhan than thở xong, liền nặng nề đi ngủ.
Mạc Dịch Hiên nghe thấy cô than thở xong, giận đến thiếu chút nữa đã một hơi ngồi dậy.
Chết tiệt, vừa cùng hắn trên giường xong vậy mà chỉ nghĩ đến việc báo cáo công việc với hắn, nếu muốn nghe chuyện công việc thì hắn đã đi tìm thư ký La rồi a, xem ra là hắn dạy dỗ không đủ nhiều mới khiến cô một chút tự giác mình đang là người phụ nữ của hắn cũng không có.
Tức giận thì tức giận nhưng cả tuần nay hắn đều ăn không ngon ngủ không yên, bây giờ cũng mệt muốn chết rồi. Vì thế hắn lao qua chỗ Minh Nhan đang cuộn mình ở bên giường, kéo cô vào trong ngực hắn rồi cũng nhắm mắt lại ngủ theo cô.
“............”
“Uy, tổng tài đại nhân, thức dậy nhanh lên, nếu không thức dậy em sẽ bị trễ giờ đi làm mất. Uy, dậy, dậy a.”
Sáng sớm hôm sau, khi Minh Nhan thức dậy thì phát hiện mình bị Mạc Dịch Hiên ôm chặt ở trong lòng, cn bản không giãy ra được, thật không biết sao hắn đang ngủ mà còn có khí lực lớn như vậy.
Không có biện pháp, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/1937779/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.