Giờ phút này, Mạc Dịch Hiên đang ngồi trong phòng sách xa hoa tự nhiên lại cảm thấy bên tai nóng lên, dường như có người đang tính kế hắn, phỏng chừng lại là bốn tên nhóc thối kia, xem ra hắn phải quản lý chặt hơn chút nữa, hình như thời gian qua hắn đã lỏng lẻo với bọn họ rồi.
Mạc Dịch Hiên ngồi nửa ngày thì cửa phòng sách rốt cục cũng có động tĩnh, một ông lão thập phần uy nghiêm đang chống cây trượng đi đến.
Mạc Dịch Hiên thấy ông ấy đi vào thì cũng đứng lên theo, bình tĩnh nhìn ông ấy mà không nói câu nào.
Ông lão đi đến sô pha ngồi xuống, cũng bình tĩnh nhìn hắn.
Hai người giống như đang dùng mắt để quyết đấu với nhau, một người ngồi, một người đứng chỉ trừng mắt lẫn nhau mà không nói lời nào.
Cuối cùng dường như là ông lão đã nhận thua, cau mày, giận dữ mắng. “Tên nhóc như vì sao cháu không lễ phép như vậy, thấy người lớn cũng không chào.”
Mạc Dịch Hiên làm như không nghe thấy, mặt không chút thay đổi hỏi. “Ngài vội vã gọi tôi trở về như vậy vì muốn xem xét tôi có lễ phép hay không sao?”
“Cháu......” Ông lão bất mãn trừng liếc mắt hắn một cái, lại quát. “Thế nào, ta gọi cháu trở về, cháu không vừa ý sao?”
Lại là một hồi trầm mặc, như là đang phân cao thấp, Mạc Dịch Hiên trầm mặc, biểu lộ sự bất mãn của hắn.
Ông lão thấy hắn lại lạnh như băng không lên tiếng, trong lòng hiện lên một tia chua xót. Thằng bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/1937767/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.