Lúc Minh Nhan đang lo lắng không biết có nên gõ cửa đi vào hay không thì một nhân viên đưa cơm đến, Minh Nhan liền nhân cơ hội cùng hắn trò chuyện mấy câu. Đơn giản là hỏi thăm một chút có những món ăn gì, trong đó bỏ những nguyên liệu gì, đều toàn là những chuyện linh tinh vặt vãnh. Dù sao chỉ cần có chuyện cho cô làm là được rồi, có thể kéo dài bao lâu thì kéo dài bấy lâu vậy.
Trong văn phòng, Mạc Dịch Hiên không còn kiên nhẫn để chờ nữa, phỏng chừng cô đang có ý định trốn tránh hắn được bao lâu hay bấy lâu đây, không chừng đang nấn ná ở đâu đó, hắn đành tự mình đi ra tìm cô vậy.
Lúc mở cửa ra, liền thấy Minh Nhan đã hỏi từ món ăn A đến món ăn F.
Minh Nhan vẻ mặt ham học hỏi, còn không quên tươi cười cảm kích, mà nhân viên đưa cơm được mỹ nữ bắt chuyện nên cũng vui vẻ tiếp chuyện, mà cho dù cô không phải là mỹ nữ đi nữa, nếu hắn có thể kiếm thêm mấy đơn đặt hàng ở công ty này cũng đã kiếm được khối tiền lời a. Cho nên không hề cảm thấy phiền hà mà trả lời.
Mạc Dịch Hiên thấy bộ dáng trò chuyện thân mật vui vẻ của hai người, trong lòng cảm thấy khó chịu, mt ngọn lửa vô danh dâng lên.
Sắc mặt xanh mét, tiêu sái đi đến bên cạnh Minh Nhan, ngữ khí không vui nói với nhân viên đưa cơm. “Cậu đến đưa cơm hay đến để nói chuyện phiếm, tôi sắp chết đói rồi đây. Cậu còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/1937757/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.