Sau khi thay quần áo, Minh Nhan hùng dũng, oai vệ, hiên ngang, tiêu sái đi ra ngoài, vừa lúc tổng tài đại nhân cũng chuẩn bị xong bữa sáng, thấy Minh Nhan đi ra, liền nở nụ cười dịu dàng nói. “Bà xã đại nhân, hôm nay em đẹp quá, nhanh lại đây ăn cơm đi.”
Minh Nhan được hắn khen có chút ngượng ngùng, mặt cô ửng đỏ, khí thế cũng giảm đi không ít, cô ngoan ngoãn ngồi xuống, cầm lấy chiếc đũa.
Trong đầu cô bỗng nhoáng lên một cái, phát hiện có điểm không thích hợp, cô tới là muốn đàm phán với hắn, không phải để ăn điểm tâm a, tại sao cô lại nghe lời hắn mà ngồi xuống chứ.
Buông đũa xuống, cô thanh thanh cổ họng, giọng điệu như muốn giải quyết việc công. “Mạc Dịch Hiên......”
“Ông xã.”
“Ách.”
“Gọi ông xã
“......”
“Không gọi, vậy em đừng nói chuyện với anh nữa.” Mạc Dịch Hiên tiếp tục cúi đầu ăn cơm, không để ý tới cô.
Minh Nhan khẽ cắn môi, thấp giọng gọi. “Ông xã......”
“Chuyện gì, bà xã?” Mạc Dịch Hiên nháy mắt ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt tươi cười xán lạn.
Minh Nhan há hốc mồm, tên này thay đổi sắc mặt thực quá nhanh nha.
“Uhm, quan hệ của chúng ta có thể tạm thời giữ bí mật được không?”
“Quan hệ gì?” Mạc Dịch Hiên có chút hờn giận, miệng ngưng cười, hỏi ngược lại Minh Nhan.
Minh Nhan thấy hắn giận tái mặt thì người co rúm lại, trong lòng thầm mắng chính mình không có tiền đồ, hắn ta chỉ thu hồi khuôn mặt tươi cười thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/1937729/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.