Hai tay Minh Nhan ôm trán, gian nan mở to mắt, cảm thấy dường như ngày hôm qua đã chạy marathon cả mười nghìn mét, có một chỗ vô cùng không thoải mái, vừa động đậy đã đau lợi hại, nhưng lại không giống như tay chân nhức mỏi. Cô thử cử động tay chân mình, cảm thấy đều không có vấn đề, trong lúc nhất thời không phát hiện ra chỗ nào không thoải mái.
Đầu của cô vì sao lại đau thì cô biết, tám phần là do tối hôm qua cô đã uống hơi nhiều, đây gọi là ‘Say rượu’ trong truyền thuyết. Minh Nhan ôm đầu, ánh mắt di chuyển xuống phía dưới, bỗng nhiên cảm thấy trên người mềm nhũn, cô giật mình một cái, xốc chăn lên mới phát hiện có một bàn tay đang đặt trên ngực của cô.
Người Minh Nhan cứng lại không dám cử động, đầu óc nhanh chóng vận hành, lúc này còn đi tranh luận vấn đề ai chịu trách nhiệm thì có vẻ rất ngu ngốc.
Căn cứ vào việc trải qua một đêm mà cô không hề có ấn tượng gì, cô cũng hoàn toàn không ngờ có người sẽ lợi dụng lúc người ta gặp lâm nguy, cô nghĩ rằng việc đã xảy ra rồi, dù có khóc cũng không giải quyết được chuyện gì, trong đầu bây giờ chỉ nghĩ đến hai việc, việc đầu tiên chính là nhanh chóng đi mua thuốc ngừa thai, chuyện thứ hai chính là đến bệnh viện kiểm tra xem mình có bị nhiễm cái bệnh HIV độc hại kia hay không, hai việc này đều ảnh hưởng to lớn đến mạng người nha.
Sau khi hạ quyết tâm cô liền chuẩn bị yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/1937717/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.